Ăn sai

Hậu quả khôn lường của việc ăn thực dưỡng số 7 theo cách cực đoan

Cập nhật1608
0
0 0 0 0
Tại sao khi ăn “số 7”- GLMM dài ngày, thấy đầu óc rất thông thái (có người cảm thấy mình giác ngộ), người gầy nhưng không biết mệt nên làm việc suốt ngày, có người thì mất ngủ cả tháng nhưng vẫn thấy “bình thường”? Các triệu chứng ấy báo hiệu “điềm tốt” hay cực xấu?

Muốn trả lời các câu hỏi trên, phải dùng nhiều góc độ khác nhau, cả triết lý và khoa học, cụ thể là: góc nhìn âm dương, tây y, và tự nhiên.
Và muốn trả lời các câu hỏi trên, trước tiên phải theo dõi diễn biến tâm - sinh lý của người ăn số 7 dài ngày.
Sau 12 năm thực hành và tìm hiểu thực dưỡng, tôi “có duyên” phỏng vấn hàng trăm người ăn “số 7”- GLMM dài ngày. Nhờ đó, tui có kinh nghiệm và  số liệu kha khá để nhận định về diễn biến tâm- sinh lý của người ăn “số 7” dài ngày, cụ thể như sau.
Khi ăn “số 7” khoảng 10 ngày thì gần như 100% người bệnh cảm thấy sức khỏe cải thiện rất rõ rệt . Vì vậy, tinh thần người bệnh phấn khởi hơn và niềm tin ăn “số 7” chữa bệnh tăng cao. Thế là người bệnh tiếp tục ăn “số 7” đến khoảng 20- 30 ngày (tùy cơ địa mỗi người) thì thấy mọi bệnh tật gần như “biến mất” và đầu óc rất minh mẩn, đồng thời cảm thấy thèm các món ăn quen thuộc như rau, trái cây, v…v….Người bệnh lúc này thường gọi điện cho “thầy” số 7 để hỏi có nên “ăn ra” không? Hầu hết các “thầy” số 7 vì thiếu kiến thức nghiêm trọng nên bảo “phải tiếp tục ăn số 7 càng lâu càng tốt”. Vì nhận thấy rất rõ ràng là mình khỏi bệnh và đầu óc rất “sáng suốt” nhờ ăn “số 7” nên người bệnh không thèm suy xét lời “thầy”. Lúc này, để tiếp tục ăn “số 7” người khỏe (vì đã hết bệnh), phải dùng lý trí khống chế cơn thèm rau, trái cây….(động thái chống lại qui luật tự nhiên). Đến khoảng 10-20 ngày sau, cơn thèm rau, trái cây… bị khống chế hoàn toàn, người khỏi bệnh cảm thấy mình “anh hùng” quá- vì đã chiến thắng chính mình!!! Lúc này, tinh thần anh ta/chị ta lên rất cao nên đi đến đâu cũng ca gợi “số 7” rất “thần thánh”!. Nếu người khỏi bệnh gặp dân ăn thực dưỡng sẽ tuyên bố “Tui sẽ ăn số 7 suốt đời”. Và nếu có người phản biện lại ăn số 7 dài ngày sẽ nguy hiểm đối với sức khỏe, người khỏi bệnh xửng cồ lên ngay hoặc chửi rủa người phản biện…

Sau khoảng 2-3 tháng ăn “số 7”
- Về thể chất: cơ thể anh ta/chị ta suy kiệt nghiêm trọng, chỉ còn bộ xương khô, da xỉn màu, trông mặt tối tăm… Tuy nhiên, anh ta thường không biết mệt là gì nên làm việc không ngơi tay, hoặc rất năng động trong việc hô hào ăn “số 7”. Nếu anh ta/chị ta đưa bộ xương khô đi đâu thường bị bà con bạn bè hỏi tại sao ra nông nổi như thế? Anh ta trong thâm tâm xem thường những lời hỏi thăm, và nghĩ “tụi bây chẳng hiểu gì, thấy tao ốm nhưng khỏe lắm” !!!!
- Về tinh thần: đầu óc người khỏi bệnh thường xuất hiện những khoảnh khắc “sáng rực” thông thái hoặc như sắp “đắc đạo”, đôi khi anh ta giải thích được nhiều vấn đề mà trước đây không thể giải thích được. Đây là lý do anh ta càng chắc chắn như “đinh đóng cột” rằng ăn “số 7” còn hơn tu bất cứ pháp môn nào. Thế là anh/chị ta tôn sùng cực độ Ohsawa hoặc người hướng dẫn mình ăn “số 7”. Ví dụ: hiện tại có ít nhất 2 ông “thầy” số 7 người gầy ốm và yếu đến mức bước lên bậc cấp không nổi nhưng vẫn tuyên bố: Ohsawa cao hơn đức Phật một bậc!!!!!
-  Về triệu chứng mất ngủ: có những người, sau khi ăn số 7 khoảng 2 tháng thì xảy ra tình trạng không ngủ cả đêm lẫn ngày suốt một tháng trời nhưng vẫn thấy bình thường! Hiện tượng này tôi đã từng chứng kiến ở người anh bà của tôi. Anh ta ăn số 7 suốt 2 tháng thì xảy ra hiện tượng mất ngủ suốt một tháng trời! Điều này tui cũng thấy ở khá nhiều người ăn “số 7” dài ngày.

Tại sao khi ăn “số 7”- GLMM dài ngày, thấy đầu óc rất thông thái (có người cảm thấy mình như một triết gia hoặc sắp giác ngộ), người gầy trơ xương nhưng không biết mệt nên làm việc suốt ngày,  có người thì mất ngủ cả tháng nhưng vẫn thấy “bình thường”?  Các triệu chứng ấy báo hiệu “điềm tốt” hay cực xấu?

1. Từ góc nhìn khoa học: khi nhận thấy những người ăn số 7 dài ngày có các triệu chứng trên, tôi đối chiếu với kiến thức y khoa thì thấy một sự thật RỢN NGƯỜI: đó là các triệu chứng của bệnh HƯNG CẢM – một dạng gần như tâm thần. Nguyên nhân gây ra bệnh hưng cảm, theo các nhà khoa học là RỐI LOẠN LƯỠNG CỰC và nguyên nhân rối loạn lưỡng cực là chưa rõ ràng. Đối chiếu người ăn số 7 dài ngày thì quá rõ: họ đã thay đổi thức ăn trái với tự nhiên và nền văn minh quá đột ngột nên cơ thể bị RỐI LOẠN.
Đọc các triệu chứng của bệnh hưng cảm mà bác sĩ nêu tôi giật mình rất mạnh vì nhận thấy nó xuất hiện ở những người suốt ngày rao giảng “số 7” (trừ những ôm mập không ăn số 7 mà dùng số 7 để lừa đảo). Triệu chứng của bệnh hưng cảm thì nhiều nhưng tôi chỉ liệt kê và “sao y bản chánh” từ bác sĩ những triệu chứng thường thấy những thầy số 7.
  • Giảm nhu cầu ngủ, có thể chỉ ngủ vài giờ trong ngày;
  • Thích khẳng định bản thân, ưa khoe khoang, hống hách, cái tôi cao;
  • Tư duy hưng phấn, có nhiều ý tưởng và suy nghĩ nảy sinh dồn dập;
  • Hoạt động hưng phấn, không thể ngồi yên, cảm thấy không mệt mỏi nhưng không thể làm hoàn chỉnh một việc nào.
  • Người bệnh có thể không nhận ra những thay đổi này ở chính mình và cũng có xu hướng không tin nếu có ý kiến góp ý rằng họ đang hành xử không như lúc bình thường. Các cơn hưng cảm có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Khi chúng lắng xuống, người bệnh có thể cảm thấy hối hận hoặc chán nản vì những việc đã làm. Những triệu chứng nặng hơn của bệnh có liên quan đến việc tách rời thực tế, chẳng hạn như: hoang tưởng, phi thực tế trong suy nghĩ (có thể hoang tưởng tự cao cho rằng mình là người có quyền năng, địa vị, thậm chí là thần thánh).
Dùng các triệu chứng trên “soi” vào các “thầy” số 7, bà con sẽ thấy rõ:
  • Họ suy kiệt như cây củi khô và mặt thì nám đen nhưng không hề biết mình mất quân bình - mặc dù suốt ngày họ rao giảng quân bình.
  • Có ông “thầy” số 7 bước lên bậc cấp không nổi nhưng suốt ngày lên tiếng: phản đối số 7 dài ngày là chống lại Ohsawa! Vì rồi loại tinh thần nên họ không có bất cứ lập luận nào nên suốt ngày lập đi lập lại  “số 7”,
  • Họ không chấp nhận lời phản biện hoặc khuyên nhũ của ai…
Nói chung là tôi phát hiện ở họ rất nhiều triệu chứng của bệnh hưng cảm. Khi biết như thế, tui không giận họ mà chỉ tội nghiệp cho họ và mong bà con đừng nghe những gì người bị hoang tưởng thuyết giảng.
 
2. Nhìn từ góc độ âm -  dương: Ăn “số 7” – GLMM là ăn độc chất độc vị và “siêu sạch”. Ăn như thế khi cơ thể còn dư chất thì độc tố được thải ra ngoài nên người bệnh cảm thấy bệnh tật thuyên giảm là điều hiển nhiên. Nếu ăn số 7 từ 2-7 ngày (tùy cơ địa mập ốm và bệnh tật) rồi ăn “số 6”, hoặc “số 5”, “số 4”, thì người bệnh vẫn khỏi bệnh nhưng rất an toàn. Tuy nhiên, vì những người “thầy” không hiểu biết nên khuyên người bệnh ăn “số 7” càng lâu càng tốt. Sau khi ăn khoảng 2 tháng thì người bệnh gầy trơ xương. Điều này chứng tỏ là anh/chị ta đã mất quân bình âm - dương (chắc chắn như thế vì người quân bình phải có hình dáng cân đối hoặc cùng lắm là “hơi ốm”- chứ không thể ốm trơ xương mà gọi là quân bình được). Vì thay đổi thức ăn đột ngột (từ ăn uống bình thường đến việc ăn mỗi GLMM) dẫn đến kết quả là MẤT QUÂN BÌNH ÂM - DƯƠNG ĐỘT NGỘT nên cơ thể và trí não xuất hiện những điều BẤT BÌNH THƯỜNG (gieo nhân nào gặt quả ấy). Nói cách khác là cơ địa bị rối loạn chuyển hóa. Khi cơ thể rối loạn thì các dây thần kinh cảm giác cũng loạn xạ nên người ăn số 7 dài ngày gầy trơ xương nhưng làm việc không biết mệt, thức trắng nhiều ngày đêm nhưng vẫn thấy “bình thường”, còn việc thấy đầu óc “vụt sáng” thông thái chỉ là ảo giác xảy ra khi cơ thể mất quân bình đột ngột và nghiêm trọng (khi tui nhịn ăn cũng có nhiều khoảnh khắc cảm thấy mình như triết gia- 5 năm sau tôi mới nhận ra mình bị ảo giác).

Có lẽ, chính vì nhận thấy sự nguy hiểm của việc thay đổi cơ thể đột ngột nên các ngự y xưa rất am tường âm - dương, rất thận trọng trong việc cho bệnh nhân uống thuốc. Điều này thể hiện ở chi tiết, các ngự y xưa thường cho bệnh nhân dùng 3 thang thuốc “vấn lộ” (đại loại là “hỏi thăm đường” - tức cơ thể có “hạp” thì mới cho uống tiếp…). Chi tiết này, tiếc thay các thầy số 7 không nắm để hướng dẫn bệnh nhân ăn theo cách “bậc thanh” từ số nhỏ đến số lớn…

3. Nhìn từ góc độ tự nhiên: Ăn “số 7” dài ngày là đi ngược với qui luật tự nhiên. Khẳng định như thế vì trong thiên nhiên không có bất cứ động vật trung hoặc cao cấp nào ăn độc chất độc vị (ăn một loại thức ăn có tên cụ thể - ví dụ như cỏ tranh), trừ trường trường hợp bất khả kháng (ví dụ như rớt hố..). Khi con người bệnh lạm dụng số 7 lâu này dẫn đến trái ngược với qui luật của trật tự vũ trụ thì sẽ bị trừng phạt. Điều này thể hiện cơ thể bị rối loạn nên gầy trơ xương nhưng không biết mệt, thức trắng nhiều đêm nhưng thấy “bình thường” và trí não thì bị ảo giác nửa hư nửa thực… Các triệu chứng này cũng cho thấy sự trái ngược với trật tự của vũ trụ: bất cứ động vật trung và cao cấp nào cũng biết mệt - là lẽ tự nhiên. Ví dụ cầu thủ đá banh rèn luyện cật lực như vẫn mệt, con sư tử rượt con mồi vài trăm mét phải le lưỡi… Cớ sao người ăn “số 7” dài dày gầy trơ xương mà làm việc không biết mệt. Đây chỉ là một sự “lừa dối” của trí não ảo giác để trừng trị những người đi ngược với qui luật của vũ trụ. Tạo hóa “lừa dối” để cho người ăn số 7 cảm thấy khỏe nhứt thời nhưng sau đó là ngã quị xuống chết bất đắc kỳ tử.

 
 
NguồnQuân bình thực dưỡng.
Lượt xem29/05/2021
0 0 0 0
Chia sẻ bài viết

Tin Nổi bật

Tin xem nhiều

Trang chủ Liên hệ Tìm kiếm Tài khoản Danh mục
Hệ thống đang xử lý
Thông tin liên hệ của quý khách đã được gửi đến cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ nhanh chóng tiếp nhận và phản hồi thông tin cho quý khách trong thời gian thích hợp nhất. Đóng